Liu Bo Wen - Ah Xiu

Liu Bo Wen - Ah Xiu
Eric Huang Shao Qi - Pally Jian Pei En

16 thg 10, 2010

Cảm xúc - Bức xúc


Có nên tin không một tình yêu chung thủy, có nên tin không một trái tim trọn vẹn, có nên tin không tình yêu huynh dành cho muội. Chẳng lẽ quá khứ là quá khứ sao ? Chẳng lẽ trên đời này tình yêu sẽ hết khi con người ta đi về với đất mẹ bao la. Có những tình yêu vượt qua biết bao giông tố bão bùng mới đến được với nhau, có những tình yêu phải chấp nhận sự trái ngang của nghịch cảnh, có những tình yêu phải chịu sự chia cắt bởi con người và yêu tinh nhưng họ vẫn nắm lấy tay nhau đi đến hết cuộc đời dù lên trời hay xuống biển, dù du ngoạn nhân gian hay rong rủi chốn diêm la, có những tình yêu mà sự ngăn cách về không gian đã không là trở ngại như tình yêu của Lương-Chúc. Hai người đã trở thành cánh bướm hòa quyện bên nhau mãi mãi trọn đời. Thế mới gọi là tri kỷ của tình yêu. Tất cả những gì A Tú dành cho Lưu Bá Ôn có thể làm nên một tình yêu đẹp, vì với tấm lòng thành của người con gái ấy có thể cảm động đến trời xanh. Nhưng Lưu Bá Ôn là một người vì dân vì nước, ông không thể chấp nhận sống an vui mà quy ẩn điền viên sống hạnh phúc bên A Tú, ông đã hẹn kiếp sau với cô ấy, cho đến khi A Tú chết có lẽ ông đã hối tiếc khi thấy những người thân bên cạnh ông đã lần lượt ra đi vì vậy ông quyết định quy ẩn sống trọn đời bên người ông yêu mến, nhưng người ấy không phải là A Tú. Vì sao lại bất công như vậy. Với một người vào sinh ra tử với ông thì ông lại hẹn kiếp sau mà lại dành sống kiếp này với người khác . Như vậy thật hạnh phúc thay cho người nào được ở bên cạnh ông trong khoảng thời gian này, cái chết của A Tú đã làm cho ông ngộ ra điều ấy. A Tú không chỉ hy sinh hạnh phúc của mình cho Lưu Bá Ôn mà con hy sinh hạnh phúc của cô cho người khác. Không một lời oán than, cô chỉ mong Lưu Bá Ôn cảm thấy sống thoải mái bên cô mà không bị bất cứ một áp lực ràng buộc nào cả. Và ngay cả khi cô chết cô cũng muốn ông được hạnh phúc dù có phải trả giá đắc thế nào. Trái tim của A Tú thật thuần khiết và hiền lương. Anh hùng thì không thể thiếu mỹ nhân bên cạnh, xưa nay anh hùng nào cũng có thật nhiều mỹ nhân bao quanh nhưng điều cốt yếu làm cho người đời sau kính phục chính là khí chất chung tình luôn tồn tại và hiện hữu trong vị anh hùng đó và điều ấy sẽ làm nên một bản anh hùng ca bất diệt. Nhưng có lẽ Lưu Bá Ôn trong bản phim này sẽ không được như vậy đâu, bởi vì đứng trước một tình yêu cao cả của A Tú, với một kết phim như thế ông sẽ chẳng bao giờ được xếp vào hàng những anh hùng si tình nhưng không kém phần chung thủy như Kiều Phong đâu.



Đính chính: Cuối cùng, Lưu Bá Ôn cũng không phải là thành thân với Như Song. Sau khi rời khỏi quan trường, Ôn ka về ở ẩn. Nếu có thể lựa chọn, nếu có thể nắm vận mệnh của mình trong tay, nếu Ôn ka thật đã để Như Song thay thế khoảng trống của A Tú, ka sẽ không rời xa Như Song những 20 năm…để rồi sau 20 Như Song tìm đến và gặp lại Ôn ka. Bởi một lẽ đơn giản, trong lòng ka chỉ có A Tú tỷ mà thôi, không ai có thể thay thế địa vị của tỷ trong lòng ka, không có và cũng sẽ không bao giờ có! Như Song chỉ là tri kỷ, cùng lắm là nhỉnh hơn những tri kỷ khác khi là người cuối cùng ở lại bên cạnh Lưu Bá Ôn. Nhưng như thế thì đã sao?! Tri kỷ, bằng hữu thì ai mà không có, một người sống trên thế gian này không thể nào không có những mối quan hệ khác, không ai có thể cô lập bản thân, cho dù là ở ẩn thì chẳng qua là thay đổi “phong cách” bạn bè thôi, thay vì mình làm bạn với người, bây giờ làm bạn với núi rừng, muôn thú…Bạn bè, tri kỷ có thể kiếm, kẻ thù có thể kết, nhưng tình yêu là duyên phận, A Tú là định mệnh của cuộc đời Lưu Bá Ôn, là nốt khảy duy nhất không ai có thể thay thế được trong lòng Lưu Bá Ôn, là phu nhân chính thức và duy nhất của Lưu Bá Ôn.

P.5 - Lưu Bá Ôn lo lắng khi A Tú mất tích


Hôm nay mình đã thấy vẻ lo lắng của Lưu Bá Ôn, đứng ngồi không yên khi biết A Tú gặp nguy hiểm. Lưu Bá Ôn còn nói mình như mũi tên phải phóng theo cung, dù phải làm bất cứ chuyện gì cũng phải cứu được A Tú. Trông vẻ mặt của huynh ấy khi bị Hồ Duy Dung trêu chọc thật mắc cười quá đi! Lưu Bá Ôn lo lắng đến mức chẳng thèm để ý đến ai hết. Mình thích nhất câu nói của Hồ Duy Dung là “vì A Tú Lưu Quốc Sư có thể đốt cả Phù Dung phường nữa”. Mọi người đều biết A Tú là người quan trọng nhất khiến cho Lưu Bá Ôn đến uy danh mạng sống của bản thân cũng chẳng thèm màng đến nữa. Tú tỷ ơi nếu biết được tấm lòng này của Lưu Bá Ôn chắc Tú tỷ hạnh phúc lắm đây, chẳng cần đến ba chữ huynh yêu muội của Lưu Bá Ôn nữa rồi vì hành động đó chỉ có yêu Tú tỷ thật sâu đậm mới làm được mà thôi.

P.5 - Ah Xiu, muội mãi ở trong lòng huynh cùng lời hẹn ước



"Là áo xin được làm cổ để được thấm hương trên tóc
Là áo xin được làm đai để được buộc thân yêu kiều
Là tóc xin được làm lược để được chải suối tóc huyền
Là mắt xin được làm mày để che cái nhìn an nhàn
Là cỏ xin được làm chiếu để được nâng đỡ dáng kiều
Là tơ xin được làm vớ để được nâng niu gót sen
Là ban ngày xin được làm bóng để được bầu bạn bên nàng
Là ban đêm xin được làm đèn để được chiếu sáng lối nàng đi
Là tre xin được làm quạt để được mang gió đến bên nàng."

Nếu là áo thì huynh nguyện làm cổ để từng giờ được thấm hương trên tóc muội. Nếu là áo thì cho huynh được làm đai để được ôm lấy tấm thân yêu kiều của muội. Nếu là tóc xin cho huynh được làm lượt để được chải suối tóc huyền. Nếu là mắt xin cho huynh được làm mày để che chở cho ánh mắt cái nhìn an nhàn. Nếu là cỏ xin cho huynh được làm chiếu để được nâng đỡ dáng yêu kiều của muội. Nếu là tơ xin cho huynh được làm vớ để được nâng niu gót sen của muội. Nếu là ban ngày xin cho huynh được làm chiếc bóng để được bầu bạn bên muội. Nếu là ban đêm thì xin cho huynh được làm đèn để được chiếu sáng lối muội đi. Nếu là tre xin cho huynh được làm quạt để được mang gió mát đến bên muội. A Tú đây là lời hẹn ước sư huynh dành cho muội trọn đời này và mãi mãi kiếp sau sẽ không bao giờ thay đổi. Sư huynh nhớ có lần muội giận sư huynh vì Hạ Tiểu Thanh- người vợ theo đính ước của cha mẹ từ nhỏ- muội đã tát huynh một cái rồi giận muốn bỏ đi, nhưng muội biết không cái tát đó không làm cho huynh đau đớn bằng chính sự hiểu lầm của muội. A Tú, trong suốt cuộc đời này và mãi mãi muội là người con gái ta yêu thương nhất, ngoài muội ra huynh sẽ không lấy bất kỳ ai khác. Muội có biết không, thân xác và khối óc là của Đại Minh nhưng trái tim huynh là của muội. Tâm ý đó của huynh muội có hiểu không? Sư huynh biết muội giận sư huynh vì chỉ ba từ "huynh yêu muội" mà ta chưa bao giờ nói ra với muội. Nhưng tất cả những tình cảm sự quan tâm lo lắng huynh dành cho muội chẳng lẽ không bằng ba từ ấy sao?

A Tú, muội biết không khi muội gặp nguy hiểm sư huynh lo lắm. Huynh ước gì những nguy hiểm ấy chỉ một mình huynh gánh chịu chứ đừng bao giờ để muội phải chịu nó, chỉ nhiêu đó thôi huynh đã mãn nguyện rồi. Nhưng muội ngốc thật, muội đã vì huynh mà mạo hiểm hết lần này đến lần khác. Nhất là khi muội chạy vào Phù Dung Phường vì sư huynh mà điều tra, huynh lo lắm. Hai huynh muội chúng ta tình thương thắm thiết như thế, nhưng huynh chưa từng mạo phạm đến muội. Tuy trái tim là của nhau nhưng vẫn giữ lễ nghi nhưng khi muội vào chốn ong bướm ấy thì khắc biết bao mối hiểm nguy dồn dập, những kẻ đến đó chỉ là những tên háo sắc, muội sẽ bị hại thì sao! Muội biết không đến lúc đó sư huynh có muốn hối hận cũng không còn kiệp nữa rồi...

Sự đời thường không như ý muốn, hai chúng ta hữu duyên nhưng vô phận, gặp nhau từ buổi đầu học đạo gắn bó keo sơn đến bây giờ. Huynh và muội đã trãi qua không biết bao gian nan thử thách, đã không biết bao lần sư huynh bảo muội hãy rời xa huynh nhưng cuối cùng cũng bị tấm chân tình của muội thuyết phục. Hoạn nạn mới thấy chân tình, nếu huynh chết thì muội sẽ chết theo huynh, muội không sợ gì cả chỉ cần có sư huynh này bên cạnh. Huynh hiểu hết chứ, huynh thấy hết chứ, sư huynh không phải là gỗ đá, sư huynh cũng rất đau lòng vì mạng số của chúng ta. Yêu nhau thắm thiết nhưng chẳng thể có danh phận, trái tim huynh luôn thổn thức lúc muội khóc, muội buồn nhưng huynh không biết làm sao giữa đất nước và hạnh phúc cá nhân của mình. Huynh có lỗi vì đã phụ một tấm chân tình của muội. Huynh biết không thể cưới muội nhưng luôn giữ muội bên cạnh mình là huynh ích kỷ nhưng bản thân huynh không cho phép huynh xa muội. A Tú, tận trong thẳm sâu tâm hồn của huynh luôn nói "huynh yêu muội, mãi mãi yêu muội" nguyện cùng muội sánh bước bên nhau dù ở bất cứ hình dạng, hoàn cảnh nào. A Tú, sư huynh luôn nhớ về muội dù muội đang ở bên cạnh huynh hay muội đã rời xa huynh mãi mãi. A Tú, sư huynh và muội sẽ như lời hẹn ước khắc cốt ghi tâm mãi mãi không xa lìa.

Tình yêu của A Tú dành cho Lưu Bá Ôn P.7



"Thế gian tình là chi?
Để người rơi lệ, khóe mi cay?
Không mong thành tiên - mong làm uyên ương
Cùng người đối ẩm - say tri kỷ
Hỏi thế nhân, đời ganh tài tử
Để chàng nếm đau - dạ thiếp sao yên?
Nhất sanh nhất tử - định mệnh chàng
Thiếp - chàng có nợ có duyên sao không thành?
Tình đó duyên đó - không qua thiên mệnh
Thiên mệnh khó cãi - chết cũng cam
Chỉ mong...chàng bình yên
Tình này gởi lại - tương tư biệt
Mong làm gió - thổi mãi bên chàng
Mong làm trúc - vang tiếng sáo chàng tưởng đến
Mong làm hoa - nở mãi nụ cười
Tươi thắm đó - xây tim chàng hạnh phúc
Mong làm trăng - soi bóng chàng đi
Mong làm mặt trời - chiếu hào quang tỏa dáng quân tử
Chàng hạnh phúc - thiếp ngậm cười
Tình yêu đó - xin để gió cuốn đi
Lưu ly sinh khổ - thiếp gánh chịu
Chốn hoàng tuyền không mong chàng đi cùng
Nơi nhân sinh chỉ mong chàng bình yên
Khúc ly biệt - để thiếp mang đi.....
Tình yêu đó - có đau có nan vẫn mỉm cười
Yêu chàng rồi, yêu chàng rồi
Có đâu là sai?
Chết vì chàng - sao phải oán?
Một đời người bao nhiêu ly hợp?
Một đời người - được bao tình thiên kiếp?
Sống bên chàng - chết vì chàng không than không oán
Chỉ có chàng..."

Tình yêu của A Tú dành cho Lưu Bá Ôn P.6

Ánh mắt này luôn hướng về sư huynh.Trái tim này chỉ có sư huynh, mọi việc làm hành động của muội cũng chỉ vì sư huynh. Nếu sư huynh sống muội sẽ lo cho huynh từng miếng ăn giấc ngủ, giặt từng cái áo, may từng chiếc giày, pha từng chung nước, nấu những món ăn mà huynh yêu thích, sẽ cùng bầu bạn tâm sự, sẽ lặng lẽ đi bên cạnh mà không cần danh phận. Nếu một ngày nào đã huynh chết đi, muội nguyện gởi thân xác này theo xuống đáy mồ để huynh không phải cô đơn và dưới ấy muội sẽ lo lắng cho huynh giống như trên nhân gian muội đã từng lo lắng, còn nếu muội vô phước không còn trên thế gian này nữa, muội sẽ là ngọn gió heo may thổi mát từng lọn tóc, hong khô từng chiếc áo khi huynh bôn ba sương khói. Sư huynh, trọn đời này trái tim muội gởi trọn cho huynh, dù sống hay chết muội vẫn chăm lo cho huynh được hạnh phúc. A Tú tỷ ơi, có tình yêu nào hơn tình yêu của tỷ.


Xin Bồ Tát hãy phù hộ cho sư huynh vì con biết chỉ có Bồ Tát mới cứu được sư huynh...Con nguyện dùng mạng sống của mình để đổi lấy mạng sống của sư huynh, xin Bồ Tát hãy nghe lời con cầu xin. Cứ mỗi lần Lưu Bá Ôn gặp nạn A Tú lại dùng sinh mạng của mình để đánh đổi với thần linh, mong sao thần linh lấy tuổi thọ của cô để truyền sang cho sư huynh, mong sư huynh vượt qua kiếp số. Một đại trung thần như Lưu Bá Ôn chỉ xem cái chết nhẹ tựa lông hồng, mọi việc lấy giang sơn xã tắc làm trọng, mạng sống chỉ là vật bên ngoài không đáng kể. Nhưng đối với A Tú, mạng sống của cô đã không còn quan trọng nữa khi mà người cô yêu là Lưu Bá Ôn. Cô gái ngốc nghếch ấy chưa bao giờ nghĩ đến hạnh phúc cho riêng mình, chưa bao giờ ép buộc sư huynh mang hạnh phúc đến cho mình, mà chỉ biết hy sinh và hy sinh. Tôi nghĩ rằng lời cầu nguyện rất linh thiêng, hơn nữa A Tú đã năm lần bảy lượt dùng tính mạng mình để đổi lấy kiếp sống cho Lưu Bá Ôn thì tất sẽ hiệu nghiệm thôi. Và điều đó đã ứng nghiệm bằng chính cái chết của cô. Có lẽ cô rất mãn nguyện vì với sức lực nhỏ nhoi của mình. Cô vẫn có thể giúp sư huynh vượt qua nguy khó. Trái tim ngốc nghếch của cô dung chứa một tình yêu bất diệt, tình yêu ấy là kết tinh của nhiều thứ tình cảm sâu đậm hiếm có mà cô đã dành tất cả cho Lưu Bá Ôn. Tú tỷ hãy yên tâm, sư huynh sẽ mãi mãi ở bên tỷ như chính chiếc hàn bằng nước mắt mà huynh ấy đã làm cho tỷ. Chiếc hàn ấy chính là trái tim của huynh, trái tim ấy đang ở bên tỷ sống cùng tỷ bầu bạn cùng tỷ như chính lời hẹn ước mà sư huynh đã viết ...Nếu là mi nguyện xin là mày để che chở ánh nhìn, ...nếu là tóc nguyện xin là lượt để chải tóc huyền...


Tình yêu của A Tú dành cho Lưu Bá Ôn P.5


Nếu đã xem mà bạn cảm nhận tình yêu của A Tú dành cho Lưu Bá Ôn là mù quáng là bạn chưa hiểu về nhân vật này hay nói cách khác bạn không có sự đồng cảm với cô ấy. Khi đã yêu rất hiếm có ai tỉnh táo lắm bạn ạ! Nếu không có một chút mù quáng mà chỉ dùng lý trí để yêu sẽ không có những mối tình thiên thu làm cho người khác phải nhớ. Còn một vấn đề nữa, Lưu Bá Ôn rất biết rõ tình cảm của A Tú và cũng biết rõ trái tim mình thuộc về ai, chẳng qua ông là một nam nhi đứng trước quốc gia đại sự đành phải hy sinh hạnh phúc cá nhân để đổi lấy hạnh phúc của đất nước mà thôi.

Tình yêu của A Tú dành cho Lưu Bá Ôn P.4


Yêu một người đã khó.
Yêu một người hết lòng hết dạ, sẵn sàng chết vì người mình yêu, càng khó.
Nhưng cái khó nhất trên đời chính là cam tâm chết vì người mình yêu vẫn có thể mỉm cười chúc phúc, không oán không than, chỉ mong người mình yêu có thể hạnh phúc - dù là hạnh phúc bên bóng hồng khác...
Và...A Tú đã làm được.
A Tú không phải là cô gái giỏi giang, đôi khi có phần hơi trẻ con, ngốc nghếch và ngây thơ…
Tình yêu cô dành cho Lưu Bá Ôn cũng ngây thơ, trong sáng như vậy. Yêu và chỉ có yêu còn thêm chút mến mộ nữa. Trong mắt A Tú chỉ có một người - Lưu Bá Ôn. Một tiếng cũng "sư huynh", hai tiếng cũng "sư huynh".

Cô là của sẵn Lưu Bá Ôn. A Tú là mặc định của đời Lưu Bá Ôn. Không phải A Tú cần Lưu Bá Ôn mà là Lưu Bá Ôn không thể thiếu A Tú - không có A Tú sẽ không còn hai tiếng "sư huynh" xen lẫn nước mắt và nụ cười.....
Đẹp, thật sự tình yêu đó rất đẹp...đẹp...
Mãi mãi chúc phúc cho họ - mãi mong A Tú yên giấc bình an........
A Tú mãi là hoài niệm nhưng là nốt khảy duy nhất không ai thay thế được...

Tình yêu của A Tú dành cho Lưu Bá Ôn P.3



Tình yêu của A Tú khiến người ta ngưỡng mộ. Không tranh giành, không ghen tuông, chỉ có yêu và yêu.
Tình yêu ấy đẹp hơn tình yêu của Phụng Vũ dành cho Văn Khanh - một tình yêu mù quáng.
Tình yêu ấy cũng đẹp hơn tình yêu của Băng Vân và Triệu Long Phi.
Tình yêu ấy đẹp hơn tình yêu của hoàng thượng thúi đầu và hoàng hậu chân to.
Bởi vì đấy là tình yêu.

Tình yêu của A Tú dành cho Lưu Bá Ôn P.2

Có lẽ không có bộ phim nào lại không nói về đề tài tình yêu dù phim đó là phim nói về chiến tranh, nói về tệ nạn xã hội...và bộ phim nói về cuộc đấu trí giữa quốc sư Lưu Bá Ôn và tể tướng Hồ Duy Dung cũng vậy. Các phần của bộ phim là những cuộc đấu trí quyết liệt một bên là bảo vệ giang sơn Đại Minh còn một bên thì muốn khôi phục lại triều Nguyên, bên cạnh sự khắc nghiệt ấy là một tình yêu đẹp của Lưu Bá Ôn và sư muội A Tú.
Tình yêu ấy chớm nở từ lúc cả hai cùng học đạo trên núi, Lưu Bá Ôn đã có ý muốn được bái đường thành thân với A Tú, nhưng bị sư phụ trách phạt nên Bá Ôn đã chuyên tâm học đạo và xuống núi giúp nước. Sau bao nhiêu năm xa cách tình yêu như được hâm nóng khi A Tú đi tìm và gặp được sư huynh của mình và cũng từ đó dù sư huynh có đuổi A Tú về nhiều lần nhưng cô cũng nhất định không chịu, dù sư huynh đã không còn có ý định bái đường thành thân như lúc xưa, cô vẫn nguyện ở lại bên cạnh sư huynh để chăm sóc cho anh.
Có lẽ tình yêu không trắc trở thì không phải là tình yêu. Càng khó khăn con người mới cảm nhận hết cái vị ngọt của tình yêu. Từ lúc theo bên cạnh sư huynh của mình, A Tú đã xem cái chết không còn quan trọng nữa. Đối với cô hạnh phúc thật sự chính là được giặt những chiếc áo mà sư huynh đã mặc, được nấu những bát canh nóng hổi bổ dưỡng cho sư huynh và hạnh phúc nhất là từng ngày từng giờ được nhìn thấy khuôn mặt thân thương của sư huynh, được nhìn thấy ánh mắt nụ cười thì dù không có một danh phận nào dù gặp bao nguy hiểm cô cũng cam lòng.
Khi xem phim, chúng ta sẽ thấy được từng cử chỉ của A Tú đều hướng về Lưu Bá Ôn, hình như nhân vật này chỉ dành cho Lưu Bá Ôn mà thôi. Bởi vì Bá Ôn luôn bận việc quốc sự nên rất ít biểu lộ cảm xúc với A Tú, cho nên một cái nắm tay thôi cũng làm cho A Tú vui mừng khôn xiết. Và vì sư huynh của mình A Tú có thể hy sinh đôi mắt để cứu anh, chấp nhận xấu xí mù lòa. Hỡi thế gian tình là gì là câu hỏi muôn thuở của tình yêu. Vì tình yêu A Tú có thể xông pha vào nơi nguy hiểm thậm chí có thể chết đi, cô cũng không màng. Và cuối cùng cô đã chết, chết trong chính đêm tân hôn của mình, chết trong niềm hạnh phúc của tình yêu, chết trong hy vọng, trong niềm thương cảm, trong lo lắng sẽ không ai chăm sóc cho sư huynh. Cái chết của A Tú làm cho người ta phải nhớ mãi, nhớ mãi không bao giờ quên. Nếu sau này Lưu Bá Ôn thực sự quên đi để tìm một tình yêu mới thì tình yêu ấy cũng chỉ là sự thay thế vào chỗ trống của tình yêu lớn mà A Tú đã giành cho Lưu Bá Ôn. Tất cả những kỷ niệm, tất cả những ký ức về A Tú chẳng lẽ lại nhanh phai mờ trong tâm trí của Lưu Bá Ôn như vậy sao? Nếu thật là như vậy thì tình yêu của A Tú thật tội nghiệp, cái chết của cô thật vô nghĩa vì nó không để lại trong lòng người mình thương yêu sự nhớ nhung hồi tưởng, mà sự vắng bóng của cô chỉ là một cơ hội tốt để người cô yêu thương tìm đến một bóng hồng khác mà thôi. Ôi hỡi thế gian tình là vật gì...

Tình yêu của A Tú dành cho Lưu Bá Ôn P.1

Có lẽ thế giới phim ảnh là một thế giới thu nhỏ của con người. Ở đó con người có thể ước mơ, có thể suy diễn mọi việc theo các tuyến nhân vật, nhưng nhân cật trong phim cũng có lúc không theo ước muốn của mình được mà nó phải theo mạch phim. Và từ đây có những bộ phim được xem là có hậu, có những cái kết thúc viên mãn, làm cho người xem hả dạ vì các tuyến nhân vật đâu lại vào đấy, nhưng bên cạnh đó có những bộ phim có những kết cục đau lòng, các tuyến nhân vật rời rạc chia cắt, làm cho người xem cảm thấy khó chịu không muốn xem nữa. Và khi nói đến những bộ phim có kết cuộc như vậy không thể không nói đến Shen Ji Miao Suan Liu Bo Wen  (Thần cơ diệu toán Lưu Bá Ôn).

Bộ phim này là một bộ phim hài có xen màn đấu trí giữa Lưu Bá Ôn và Hồ Duy Dung. Lưu Bá Ôn đã theo Chu Nguyên Chương vào sinh ra tử, chiến đấu hết mình và cuối cùng vương triều Đại Minh đã được dựng nên. Những tưởng xã tắc đã được bình yên, nhân dân lạc nghiệp thì lại có những cơn sóng ngầm do những phần tử triều Nguyên còn xót lại vẫn chưa chịu khuất phục, họ muốn dấy lên làn sóng chiến tranh khôi phục nhà Nguyên mà Hồ Duy Dung chính là kẻ chủ mưu nguy hiểm nhất. Chính vì lẽ đó mà Lưu Bá Ôn đã từ chối A Tú, không muốn cưới cô dù trong lòng rất yêu cô. Tuy nhiên tình yêu là thứ tình cảm rất dễ khiến cho con người ta không làm chủ được ý chí của mình. Dù biết để A Tú bên cạnh là vô cùng nguy hiểm, nhiều lần ông đã đuổi cô ấy đi nhưng lại bị tấm chân tình của A Tú làm cho xiu lòng. A Tú đã bất chấp mọi nguy hiểm để ở bên cạnh sư huynh vì Lưu Bá Ôn không chỉ là một người thân, một người anh, một người bạn mà còn là một người yêu từ thuở thanh mai trúc mã. Nhiều thứ tình cảm ấy hòa lẫn vào nhau làm nên một mối tình lớn lao trong lòng A Tú. Cô hiểu rằng không có Lưu Bá Ôn cuộc đời của cô sẽ trở nên vô nghĩa, không có sư huynh cô sống không bằng chết. Vì vậy, A Tú thà sống trong nguy hiểm mà được ở gần Lưu Bá Ôn, được nhìn thấy sư huynh hằng ngày, nhìn thấy huynh cười, được huynh ôm trong vòng tay, dù không biết rõ tình cảm sư huynh dành cho mình là như thế nào nhưng cô vẫn chấp nhận hơn là phải sống một nơi không có Lưu Bá Ôn để cuộc sống trở nên tẻ nhạt.

Nhân vật A Tú được người xem yêu thích bởi hai mặt là ngốc nghếch đáng yêu và cứng rắn thủy chung. Vì sao nói cô ngốc nghếch đáng yêu vì có lúc cô làm hỏng chuyện của Lưu Bá Ôn vì sự suy nghĩ nông cạn của mình. Cô nhìn mọi chuyện rất đơn giản. Chẳng hạn khi Hồ Duy Dung đem đến tặng Lưu Bá Ôn một quyển sách quý, A Tú liền nhận ngay vì nghĩ nó cần cho sư huynh, cô cũng nhận cả Đông Trùng Hạ Thảo của Hồ Duy Dung vì nghĩ nó cần đối với sức khỏe của sư huynh. Mọi việc A Tú đều đặt Lưu Bá Ôn lên hàng đầu mà không nghĩ đến hậu quả của nó.

Có một lần Lưu Bá Ôn hỏi cô có biết xem thiên tượng không, A Tú e dè nói mình không rành cho lắm, Lưu Bá Ôn ngạc nhiên hỏi: "Lúc ấy sư phụ có dạy cho cả huynh và muội mà!". Lúc này A Tú mới thú thật là lúc sư phụ dạy cô chỉ mải mê lo ngắm nhìn Lưu Bá Ôn mà thôi chẳng để ý gì đến lời thầy dạy. Lúc xem đoạn này tôi mắc cười lắm, mắc cười cho sự ngốc nghếch ngây thơ của A Tú. Tuy nhiên A Tú cũng là một người rất cứng rắn và thủy chung. Khi đã yêu Lưu Bá Ôn, dù trời có sập xuống A Tú cũng nhất định chết cùng Lưu Bá Ôn. Khi Lưu Bá Ôn nói với A Tú rằng ông không thể lấy cô vì ông phải ở bên cạnh hoàng thượng lo an ban trị quốc, A Tú đã hiểu và nguyện sống bên cạnh giúp đỡ ông mà không cần một danh phận, dù Lưu Bá Ôn có lên thiên đàng hay xuống địa phủ cô cũng nguyện bước theo.

A Tú là đại diện cho tuýp người dám yêu dám hận. Cô đã yêu Lưu Bá Ôn thì tìm mọi cách thể hiện tình cảm của mình. Lúc nhìn thấy Lưu Bá Ôn nắm tay Hạ Tiểu Thanh cô đã vô cùng giận dữ và bỏ ra đi không cần Lưu Bá Ôn nữa nhưng khi nghe được những lời từ tận đáy lòng của Lưu Bá Ôn nói ra A Tú đã hiểu và thông cảm cùng Lưu Bá Ôn vượt qua khó khăn này. Khi yêu ai lại không ích kỷ, A Tú rất yêu Lưu Bá Ôn vì vậy cô luôn sợ mất anh. Tình yêu A Tú dành cho Lưu Bá Ôn chính là liều thuốc thúc đẩy cô làm tất cả mọi việc vì Lưu Bá Ôn dù phải chết cô cũng cam lòng. Cái chết của A Tú làm người xem rất buồn, sao cuộc đời của cô lại lận đận như vậy! Khi sống bên cạnh người cô yêu đã không danh không phận nhưng khi sắp được có danh phận cô lại phải chết. Chết trong chính màu áo cưới đỏ tươi cô đang mặc, chết trong chính vòng tay của người cô yêu. Cái chết ấy có phải là bất công với A Tú lắm không? Cuộc đời cô đã hy sinh cho Lưu Bá Ôn nhiều như thế tại sao lại không được hưởng hạnh phúc trọn vẹn chứ? Có thể cho cô ấy tận hưởng cuộc sống được chính thức làm Lưu phu nhân trong vài ngày ngắn ngủi cũng được, chỉ nhiêu đó cũng đủ để an ủi A Tú rồi vì đây chính là ước mơ cả cuộc đời của A Tú. Nhưng tôi nghĩ rằng những điều trên chưa thật sự đau khổ bằng sự thất hứa và thờ ơ của Lưu Bá Ôn.
Cả cuộc đời của Lưu Bá Ôn chỉ dành cho đại Minh triều mà phụ người con gái đã hết lòng yêu thương mình, mỗi khi A Tú nhắc đến chuyện tình cảm ông đều né tránh lảng sang vấn đề khác, ông không bao giờ nói yêu A Tú, chỉ lâu lâu nắm lấy tay cô ấy, bảo vệ cô ấy. Điều này khiến A Tú có lúc ngờ vực không biết là tình yêu hay tình cảm huynh muội. Có thể nói Lưu Bá Ôn là một người tài ba, phi thường, yêu nước thương dân nhưng ông cũng chính là người không chung thủy và không giữ lời hứa. Ông đã có lần nói với A Tú rằng cả đời này của ông ngoài A Tú ra ông không bao giờ yêu người khác, nhưng khi A Tú chết, ông lại đem lòng yêu một người con gái khác…Một mối tình nhiều kỷ niệm, một người con gái đã sống bên cạnh ông hy sinh vì ông chừng ấy năm trong cuộc đời mà ông cũng có thể quên thì người con gái sau này ông cũng có thể quên đi. Chỉ có tình yêu của A Tú, một thứ tình yêu bất hủ không bị thời gian bào mòn và cướp đi, cô đã mang nó vào trong chiếc hàn bằng nước mắt của Lưu Bá Ôn, cô sẽ mãi mãi sống cùng tình yêu ấy.
Trái tim có thể có nhiều ngăn, nhưng đối với một nam tử hán đại trượng phu như Lưu Bá Ôn thì trái tim ông chỉ nên có hai ngăn một ngăn dành cho dân cho nước và ngăn còn lại dành trọn vẹn cho A Tú mà không san sẻ cho một ai khác. Nếu tôi là đạo diễn và là nhà biên kịch, tôi sẽ để cho Lưu Bá Ôn sau khi đã hoàn thành đại nghiệp an ban trị quốc sẽ về bên bia mộ A Tú cất một căn nhà nhỏ sống hết cuộc đời còn lại ở đó, để an ủi phần nào nỗi đau mà A Tú phải chịu, và cũng để làm nên một thiên tình sử không chỉ đẹp mà còn vô cùng lãng mạn. Đó cũng chỉ là mong muốn của cá nhân tôi mà thôi…