Liu Bo Wen - Ah Xiu

Liu Bo Wen - Ah Xiu
Eric Huang Shao Qi - Pally Jian Pei En

1 thg 12, 2010

Cảm xúc – P.7 Cái gì là HT, cái gì là NN, cái gì là quốc gia đại sự, LBO đều không cần quan tâm đến, trong lòng huynh ấy bây giờ chỉ có hình bóng người con gái ấy

Muội không phải đã từng nói sao.
A Tú có thể vì huynh
cam tâm tình nguyện làm tất cả mọi việc.
Muội sợ, nếu như muội thật sự ngủ đi rồi…
Muội vĩnh viễn…
vĩnh viễn không còn gặp lại huynh nữa.

Tình yêu là thứ làm cho con người ta biết hy sinh, biết hối tiếc và biết đau thương. Nếu bạn không cam tâm vì người mình yêu mà chấp nhận tất cả, chấp nhận gian khó, chấp nhận đớn đau thì bạn cần phải xem lại thứ tình cảm mà bạn gọi là tình yêu.

A Tú, tỷ đang yêu, tỷ đang sống cùng tình yêu và chỉ có một mình tỷ mới có đủ trình độ để cảm nhận vị ngọt của tình yêu và vị đắng chát của nó. Nếu nói tỷ đau khổ vì yêu cũng không đúng, mà nói tỷ hạnh phúc vì yêu lại càng không đúng. Cái thứ cảm giác mà tỷ đang sở hữu chỉ riêng một mình tỷ cảm nhận được. Đó là thứ cảm giác đau đớn vì chất độc hoành hành cơ thể, đau đớn vì sợ phải vĩnh viễn không còn được nhìn thấy LBO, đau đớn vì tình yêu sắp bị chia cắt bởi lưỡi hái tử thần, nhưng tỷ đang hạnh phúc vì tỷ đã giúp được LBO thoát được sự trừng phạt của hoàng thượng, tỷ hạnh phúc vì đang được nghe những lời thật lòng của người yêu, tỷ hạnh phúc vì người mà tỷ yêu thương đang đau xót cho tỷ như chính người ấy bị trúng độc, tỷ hạnh phúc vì tỷ đã được nhìn thấy người mà tỷ yêu thương đã bình an ngồi trước mặt tỷ và tỷ hạnh phúc khi được chính đôi tay mình có thể sờ lên khuôn mặt thân thương ấy, được nằm trong vòng tay ấy...tất cả, tất cả những điều hạnh phúc ấy đã đánh tan sự đau khổ. Hạnh phúc của tâm hồn tỷ đã đánh thắng cái khổ đau của thân xác, tỷ đã tuyên chiến với thần chết, nhất định chờ người yêu tìm thuốc giải quay về. Đó chính là sức mạnh của tình yêu. sức mạnh ấy có thể chiến thắng ngàn vạn quân mã và có thể chiến thắng tất cả những gì gọi là lý tưởng từ xưa đến nay được đặt ra:
Tất cả những chuyện đó, bây giờ không còn quan trọng bằng muội nữa.
Mất đi muội.
Huynh sẽ mất đi tất cả.
Sư huynh không thể không có muội bên cạnh.
Phải, cái gì là HT, cái gì là NN, cái gì là quốc gia đại sự, LBO đều không cần quan tâm đến, trong lòng huynh ấy bây giờ chỉ có hình bóng người con gái ấy, hình bóng đã vì huynh mà uống hết ba ly rượu độc, hình bóng đã vì huynh mà nghĩ đến công việc huynh đang làm, hy sinh cho huynh đến phút cuối cùng còn bảo huynh hãy đi lo cho quốc gia xã tắc, hình bóng mà nhiều và rất nhiều lần đã hy sinh cho huynh không một chút do dự... cái hình bóng ấy giờ đang nằm thoi thóp trên giường bệnh kia chiến đấu với tử thần cũng vì sợ huynh sống một mình cô đơn trên thế gian. Kìa, có phải trái tim huynh đang rỉ máu đau đớn vì người con gái huynh yêu vì huynh mà khổ. Có phải huynh đang tự trách bản thân mình không thể bảo vệ nổi cho người mình yêu, có phải huynh đang dằn xé tâm can vì một chút ích kỷ mà đẩy người con gái huynh yêu vào chốn khổ đau, có phải huynh khổ sở vì chính huynh là nguyên nhân gây cho người con gái huynh yêu phải hứng chịu nỗi đau về thể xác và tinh thần.

LBO ơi LBO, nếu tình yêu là toàn vẹn thì sẽ không có sự quý trọng trong tình yêu. nếu tình yêu là tuyệt đẹp thì con người ta sẽ không biết quý trọng tình yêu và còn xem thường nó nữa. Có phải giờ đây huynh đang cảm thấy sợ hãi không? Sợ sẽ mất đi A Tú mãi mãi? Tình yêu nếu không gặp trắc trở thì sẽ khó mà nhận ra, có phải giờ đây huynh đã thấy tình yêu mà huynh dành cho A Tú là to lớn, lớn đến nỗi huynh không cần gì nữa cả mà chỉ hy vọng A Tú không có mệnh hệ nào, để ngày ngày huynh được nhìn thấy cô ấy. Đó chính là tình yêu, tình yêu mà con người ta chỉ nhận ra được khi hoạn nạn mà thôi.

Cảm xúc – P.7 Free verse (khongmuontruongthanh - DAN)

Sen đem bài viết của bạn khongmuontruongthanh về từ box Cảm xúc phim cho cả nhà cùng đọc nè.

Nước mắt rơi trong nghẹn ngào tức tưởi
Đâu còn sư huynh lau nước mắt
Nước mắt huynh còn nuốt vào tim
Đâu còn tay lau khô lệ muội
Lệ muội rơi đó, lệ huynh đâu?
Lệ huynh không rơi chỉ chảy ngược
Chảy vào tâm khảm, chảy vào tim
Chảy vào gấu áo muội gấp hôm qua
Chảy vào chăn ấm muội xếp gọn
Chảy vào đôi hài muội khâu
Chảy vào nghiêng bút muội mài
Chảy vào trang giấy muội gấp
Chảy vào......chảy vào........
Chảy vào hoa phòng chảy cả rèm châu

Mang tương tư gởi theo nụ cười
Mang nước mắt gởi vào nỗi nhớ
Mong là cát bụi tiễn chân người đi
Muội đau! Hay chăng huynh cũng sầu
Sầu hơn xuân thủy chảy hoài không dứt
Sầu hơn núi cao nhìn mãi vô tận

Trách.....

A Tú ngốc! Sao bảo huynh cười?
Sao bảo huynh không được nhớ?
Sao bắt huynh sống trọn vẹn từng ngày?
Sao mong bên huynh, không danh phận?

Hận.....

Sao không để ta yêu nàng lần nữa
Không để ta mân mê đôi má tròn
Không cho ta sờ đôi tay ấm
Không để ta nâng nhẹ nụ cười nghiêng
Không để ta hứng châu trên mắt
Không cho đôi tay vuốt tóc muội
Không cho ta nghiêng đầu nhìn đôi mắt trìu mến

Để ta còn...

Ghi nhớ đó - nụ cười Vương A Tú
Tay còn lưu mùi hương phấn đào
Mắt còn miên man cái nhìn trìu mến
Mái tóc hoa đào còn phất trên tay
Đôi má tròn căng đầy yêu mến
Nhớ lắm muội! Tiếng thì thầm "sư huynh"
Sao có thể quên đôi mắt ngấn lệ
Rèm châu, hoa chúc xé lòng muội
Nấm mồ, vệ cỏ nát lòng ta
Thà để ta mãi mãi cô độc
Hơn cướp muội đi, lòng trống trải
Miên man nỗi nhớ, tưởng khởi tình
Ly biệt tương tư, sầu ai hay?
Duyên muội - tình huynh vốn không vẹn
Lai sinh có gặp mong uyên ương
Để lòng thôi khắc khoải bóng người
Đêm trở mình, nước mắt thôi chảy ngược
Mực không còn đọng trong nghiêng sầu
Bàn tay thôi lạnh hương tóc mây
Phấn đào không buồn thắm má tròn
Bờ vai thôi run mắt thôi đau..........
Sen cảm thấy bạn khongmuontruongthanh cảm nhận rất sâu sắc về Ôn Tú. Phải, bạn nói rất đúng, chỉ duy nhất Vương A Tú mới có tình yêu như thế mà thôi.